Lá chờ rơi

thân họa CON GỌI BÁ ƠI



 

 

Trời làm khi nắng khi giông
Con tìm nỗi nhớ niềm mong thuở nào
Thế là rụng một vì sao
Phải đành chờ mộng đêm nao gặp người
Thế là bá đã ra đi
Trần gian dẫu lắm diệu kỳ cũng thôi
Nhớ xưa khi đứng khi ngồi
Tóc xanh tóc trắng ngậm ngùi trong tay
Nhớ xưa nghĩa nặng ơn dày
Biển đông lấy mấy đong đầy niềm đau
Kiếp người như giấc chiêm bao
Mắt nhìn di ảnh …             
              mà sao nghẹn lời !

 27/03/09

Được bạn: HB 28.03.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "thân họa CON GỌI BÁ ƠI"